Chúng ta đã thật sự mất cô ấy thì cũng đã đủ.Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng.Có thể mọi người thấy vậy sẽ đánh giá: Larry King khép nép quá!, nhưng không sao, tôi sẽ bắt chuyện với một ai đó mà.Nhưng tôi không nghĩ như vậy.Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill.Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói.Đừng chê bai, hạ thấp người khác.Tại sao thế? Có ai đó vừa bước chân vô ngành cảnh sát, ồ, dĩ nhiên là tôi sẽ hỏi tại sao ngay…Nên nhớ con người thường có cái tính trời phú là luôn thích nói về những vấn đề của mình hơn là của người khác! Một cái răng sâu của bạn thì dĩ nhiên làm bạn đau đớn, nhức nhối hơn nhiều so với một nạn đói kém bên xứ người.Và rồi giây phút mà tôi mong đợi đã đến.
