Bạn không thấy lạ lắm vì bạn đoán chắc chúng được đỡ bởi tán của những cây khác.Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.Bác ta không tin đâu.Hoặc… Nói chung vậy thôi.Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng.Định xé béng đoạn viết này đi, đỡ phải tải nốt đống ý nghĩ ngồn ngộn chầu chực lên giấy.Bạn sợ sự dây dưa tình cảm để rồi ông chú cứ vô tư: Mày sang khuân cho chú cái tủ.Không, phải giữ sức khỏe.Muốn được tin tưởng một lúc.Tuy vậy, không có nghĩa là người sáng tác hoàn toàn không có trách nhiệm gì với sự tác động từ tác phẩm của mình tới công chúng.