Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại.Một con người có thể coi là cư dân cơ bản trong xã hội lí tưởng.Và nếu họ còn mong muốn làm xã hội tốt đẹp hơn, họ có ít nhất một điểm tựa tinh thần.Ông ta bảo: Đấy, có thế thôi… Nước mắt tôi bắt đầu lặng lẽ rỉ ra.Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ!Liên miên liên miên đục vào óc.Rồi bảo cảm ơn ta đi.Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa.Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được.
