Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay.Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác.Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn.Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau.Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó.Bọn con cháu chúng tôi không thể chứng kiến ông cụ quằn quại thêm một giây nào nữa.Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó.Bạn thừa sức chứng minh dù không thiếu những vị kỷ, đố kị, hèn nhát… không thể không có trong con người thì bạn vẫn là một người sống cao thượng (không đồng nghĩa với đầy yêu thương) và khiêm tốn.Đồng nghĩa với hủy diệt đời, nghệ thuật, người…Họ bảo có năng khiếu đấy, chỉ thế thôi.
