Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra.Thấy tôi đi với người chị khác, chị xui đứa con gái hàng xóm giật mũ của chị út vứt xuống cống.Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng.Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không.Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.Nếu quay mặt ra ngoài cửa, bên phải là cây chanh và giàn thiên lý.Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.Còn cái quần thì rộng thùng thình.Tuổi phát dục đâm không bình thường…Bố tôi tốt, hy sinh cho gia đình nhưng có điểm giống ông nội tôi là gần như không bao giờ tâm sự với con cái, không bao giờ nói chuyện sinh lí sinh liếc.
